Trường Liên cấp Việt-Úc

Trường Liên cấp Việt-Úc

Trường Liên cấp Việt-Úc

https://vashanoi.edu.vn/Banner Tin tức

Chùm thơ của Đặng Chân Nhân, học sinh lớp 10

14/01/2009

Năm 2008, một cái tên được nhiều người nhắc đến với cả sự khâm phục lẫn chút hồ nghi – đó là “chàng thi sĩ” 14 tuổi: Đặng Chân Nhân...
Năm 2008, một cái tên được nhiều người nhắc đến với cả sự khâm phục lẫn chút hồ nghi–đó là “chàng thi sĩ” 14 tuổi: Đặng Chân Nhân. Sở thích của Nhân là nghiên cứu vũ trụ, vẽ bản đồ, địa lý... Theo người nhà của em, từ bé Nhân không đọc thơ và cũng chẳng chăm chú đến văn chương. Bởi vậy khi Nhân làm thơ, chính bố mẹ em lại là người ngạc nhiên nhất.Đặng Chân Nhân hiện là học sinh lớp 10 trường Phổ thông Việt-Úc Hà Nội và chính là người dẫn chương trình khai giảng năm học 2008-2009 của trường bằng Tiếng Anh. Trong kì thi học kỳ vừa qua bạn đã đạt điểm cao nhất môn Tiếng Anh toàn cầu (chương trình Úc); với số điểm tuyệt đối 50/50. Đây là lần đầu tiên trường có học sinh đạt điểm tuyệt đối môn này.Trường Phổ thông Việt-Úc Hà Nội xin giới thiệu chùm thơ của bạn Đặng Chân Nhân viết bằng hai thứ tiếng Việt-Anh. `b`Màu đen`/b` Màu đen là sự tối tăm.Màu đen là sự lạnh lẽo.Màu đen là sự trống không.Màu đen là thứ cuối cùng tồn tạikhi mọi thứ khác không còn.Màu đenchỉ đơn giản làvượt quá sự tồn tại.`b`Con rối`/b` Nó ngồi đấyNhìn vào hư không với đôi mắt bằng gỗ.Nó không di chuyển.Nó không thở.Nó không sống.Nhưng nó vẫn ngồi đấyNhìn vào hư không với đôi mắt bằng gỗ.Nó di chuyển;Khi nó bị điểu khiểnKhi nó bị đẩy ra mọi nơiKhi nó bị vứt vào trong sọt rác khi nó bị hỏng.Nhưng nó vẫn chờ đợi.Nó chờ đến một ngàyNó có thể di chuỷenNó có thể thởNó có thể sốngNhư mọi vật sống khác.Nó chả ghen tức với cái gì cả.Nó chỉ tự hỏi tại saoNó không thể dứng dạy và đi.Tất cả chi có thế.`b`Lãng quên`/b` Như một con ma lơ lửng, biến mất dần vào bóng tốiNhư một người trong một đám đông, tự hát với mìnhNhư một con cá nhỏ, bơi trong đại dươngNhư một dòng chữ nhỏ, mờ dần ở bìa sau của quyển sáchNhư một hòn đá, nằm sâu trong một cái hangNhư một chữ số, đứng ở cuối của dãy số vô tậnNhư một ý nghĩ, biến mất trong nháy mắtNhư một tờ giấy đã dùng, bị vô tình vứt điNhư một người không được chào hỏi bởi một người bạn cũNhư một câu chuyện cũ, không bao giờ được kể lại nữa.

Tin liên quan

Đăng ký tuyển sinh call hotline Zalo Messenger